Ai có dịp đến trụ sở Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex) tại số 1 - Khâm Thiên chắc hẳn sẽ đều ấn tượng về Tổ bảo vệ cơ quan; Họ mỗi người mỗi tuổi, mỗi gương mặt; nhưng tất cả đều giống nhau ở cái tác phong chuyên nghiệp, bình dị, nghiêm túc và thân thiện. Đó là cảm nhận đầu tiên.
Bình dị Petrolimex
Bên cạnh phòng thường trực ở ngay cổng ra vào, Petrolimex có bố trí một phòng khách nho nhỏ. Ở đây luôn có một ấm trà lúc nào cũng nóng, có wifi để khách sử dụng khi chờ đợi.
Nhấp một ngụm trà, tôi khen ngon, chú Dần bảo vệ đầy tự hào khoe: Trà Tổng giám đốc đấy. Mỗi khi Tổng giám đốc đi công tác các tỉnh phía Bắc về đều mua tặng anh em cân trà ngon. Những khi có việc đến cơ quan sớm, Tổng giám đốc vẫn ghé vào đây uống trà cùng anh em. Anh em rất vui và thấy Lãnh đạo thật gần gũi. Tổng giám đốc cũng là Cựu chiến binh mà, chất lính vẫn còn đậm lắm.
Bữa nay 22/12, có dịp trò chuyện cùng mấy chú bảo vệ Petrolimex, tôi mới biết những câu chuyện này. Ngày thường cứ vội vàng chào hỏi, qua cổng, rồi về - đâu có biết. Vậy nên, ở đây mọi người đều gọi bảo vệ là chú - giống như chúng ta vẫn gọi là chú bộ đội Cụ Hồ là vậy.
Công việc của bảo vệ ở đâu cũng vậy: Chào hỏi khách, hỏi xem khách đến liên hệ với phòng ban nào, phát vé và chỉ dẫn nơi để xe của khách; bên cạnh đó là trông nom tài sản cơ quan, phương tiện cá nhân và gác đêm. Nói chung, anh em nghiệp vụ các phòng ban thì chỉ ở cơ quan 8 giờ hành chính; còn các chú bảo vệ gắn bó với cơ quan liên tục trong 365 ngày. Ở họ, không có khái niệm nghỉ cuối tuần, nghỉ lễ hay nghỉ Tết. Ở họ chỉ có khái niệm ngày làm việc và ca nào thôi. Thế thì chú bảo vệ - chú bộ đội là đúng rồi.
Bảo vệ dũng cảm
Ngồi nói chuyện với chú Dần bảo vệ - tôi mới biết, chú là Nguyễn Văn Dần; làm việc ở đây sắp tròn 20 năm rồi (từ năm 1997). 20 năm gắn bó với anh em trong tổ, 20 năm gắn bó với cái nghề bình dị là bảo vệ. Chú và anh em trong tổ coi số 1 Khâm Thiên như ngôi nhà thứ hai của mình. Tất cả các gương mặt, thậm chí loại xe và biển số xe của CBCNV-NLĐ lâu rồi cũng nhớ.
Người đàn ông trạc tuổi tứ tuần, dáng người rắn rỏi, với tác phong quân đội tâm tình: Trong suốt năm tháng “gác cổng”có biết bao kỷ niệm, buồn vui với bạn bè anh em đồng nghiệp tại trụ sở này.
Có một kỷ niệm mà chú sẽ khó mà quên - đó là, vào năm 2010, một chị ở Phòng kinh doanh vừa mới rút tiền lương tại cây ATM ở gốc cây bàng đối diện phòng thường trực thì bị một thanh niên cướp giật thẻ và toàn bộ số tiền vừa rút, vẫn đang ở trên tay. Bị bất ngờ và lại là phụ nữ nên chị ấy không kêu được mà cứ đứng đó như “trời trồng”. “Bệnh” nghề nghiệp của bảo vệ là hay quan sát. Thấy vậy, chú Dần lao ngay ra đuổi bắt bằng được tên cướp, lấy lại tài sản cho chị. Mặc dù tên cướp hung hãn, nhưng những năm tháng quân ngũ đã rèn luyện chú Dần không ngại hiểm nguy và nhanh chóng khống chế được tên cướp chỉ bằng một hai động tác thành thục. Hành động dũng cảm bắt cướp của chú lần đó được Chủ tịch Công đoàn Cơ quan Petrolimex ghi nhận và khen thưởng ngay ngày hôm sau.
Đối với chú Dần, đó là một kỷ niệm và niềm tự hào, nguồn động viên đối với người lao động bình dị như chú để ngày càng nỗ lực hơn nữa cùng anh em trong tổ hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ được giao.
Chú Dần bảo vệ nói: Tôi thực sự thấy mình may mắn và hạnh phúc khi được là một thành viên trong đại gia đình Petrolimex. Ở đây, công việc thì chỉ thế thôi, nhưng không lúc nào được phép lơ là mất cảnh giác. Mỗi người mỗi việc, mỗi vị trí; nhưng tất cả đều nỗ lực. Nhiều hôm hết giờ làm việc lâu rồi, tòa nhà 7 tầng Petrolimex nhiều phòng vẫn còn sáng đèn. Ban lãnh đạo và các anh chị các phòng ban nghiệp vụ cũng nhiều việc lo toan, chăm lo cho sự phát triển của toàn ngành và của đất nước. Tuy chúng tôi không biết gì về công việc cụ thể nhưng theo dõi tin tức trên website www.petrolimex.com.vn chúng tôi hiểu rằng nó là như vậy.
Khi tôi hỏi về gia đình, chú Dần ánh lên niềm vui và hãnh diện. Vợ chồng chú có 2 con. Các cháu đều ngoan ngoãn và chịu khó học hành. Vợ chú cũng là công nhân. Tằn tiện cũng đủ trang trải sinh hoạt. Nhưng, đất nước được thanh bình, người lớn có công ăn việc làm, trẻ em được tới trường - tôi thấy, thế là hạnh phúc- chú Dần bảo vệ nói.
Bất giác, tôi ngước nhìn lên cây bàng đang trút những chiếc lá vàng; Tôi thấy vui trong lòng về những điều giản dị nơi đây. Tôi vui vì được gắn bó với nơi này, với những con người bình dị và dũng cảm như chú Dần bảo vệ.
Ngoài kia, phố Khâm Thiên dòng người đang hối hả. "Anh ơi - Mùa Xuân đang về".